Khu Tập Thể D1[CVA 06-09]
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

+2
o^.^o Nhú_péo o^.^o
sunflower36
6 posters

Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by sunflower36 Sun Jul 06, 2008 8:28 am

Mưa. Rả rích từ đêm qua. Thấm
cái gì mà nặng nề.
Rào chả ra rào. Bụi chả ra bụi.
Nửa vời. Mưa.


Niềm tin đặt ở đầu gối chăng?!
Hay đặt ở cùng cực nào đấy. Ngóc ngách nhỏ hẹp của cái đầu?!
Đêm qua mưa nhiều qá.
Tại mưa muốn khóc nên mưa cứ khóc.
Hết buồn rồi lại trống rỗng.
Mưa rơi xuống như rơi vào lòng mình trống nghe lộp bộp rất vui tai.
Thế mới đáng cười.!.
Tình yêu đặt ở mắt cá chân à?!
Hay đặt ở đáy mắt?! Hay lại ở con hẻm nhỏ cuối lối dẫn vào tim?!
Mệt thật. Ta đứng lại chênh vênh. Nửa muốn nhảy xuống, nửa lại không!
Ta dừng lại ở con dốc chỏng cheo. Nửa muốn trườn mình ngã xuống, nửa cứ cứng đơ.!
Lúc thấy mình mạnh mẽ khó nói. Rồi lúc lại mỏng manh vô cùng.
Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn?!

Chẳng ai còn biết đến một em bối rối hay băn khoăn trước những điều bất chợt, rồi lại cho những cơn mưa hạ rả rích vào đêm.
Chẳng ai còn biết đến một em biết khóc theo mưa. Chẳng ai còn biết đến một em hát ru nhẹ nhàng mỗi tối.
Và anh cũng chẳng biết rằng một em với cái thứ niềm tin lung lay. Bồn chồn tới ngạt thở mỗi lần nghĩ tới nhau.
Để rồi nhẹ bẫng, trống rỗng vì thời gian đục ruỗng mọi thứ.
Quá khứ là nỗi nhớ dai dẳng tới đau lòng. Bám riết cuộc đời từng phút giây.
Quá khứ làm nước mắt rơi quá nhiều. Mưa quá nhiều.
Để rồi lại làm trơ cứng, chai sạn.
Người chẳng có cảm xúc rồi lại vồn vã quá nhiều.
Không kịp trở mình. Bất chợt. bộp chộp làm theo thứ bản năng xúc cảm.
Đôi khi lố bịch quá đỗi.
Ta học cách kiềm chế mình qua từng ngày.
Thời gian làm mờ nhiều thứ. Ăn mòn lối suy nghĩ.
Hôm qua trong một công trình xây dựng và bù đắp.
Chẳng may ta lấp đường con hẻm nhỏ dẫn vào tim.
Đã vậy cây câu hi vọng vừa sụp.
Ngôi nhà niềm tin bị đốt cháy.
À mà từ lúc nãy tới giờ.Vẫn không thôi mong chờ. Nhỉ?! Em nhắm mắt vào rồi. Anh muốn làm gì thì làm ?
Chờ người. Chờ người. Mỏi mòn. Đánh thức em đi!


Từng giọt mưa tí tách rơi ….
Ào ạt giữa biển người mênh mông
Rơi rồi vụn vỡ.
Trong đáy mắt em lại bắt đầu… 1 mùa đau thương.
Không thốt nổi nên lời.
.... Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Mưa muốn khóc cứ khóc đi ...

...

Đã suy nghĩ rất nhiều, nhiều tới nỗi, không lúc nào nguôi ngoai được!
Cứ như thể đầu óc mình sinh ra chỉ để dành cho việc đó!
Trời mưa nhiều thật! Nhưng mình đang nghe nhạc thay vì... nghe tiếng mưa! Đã là ngày thứ 5, cho tất cả những cố găng trở nên vô vọng quá đáng! 5 ngày có là gì cho X năm, có là gì cho ngần ấy yêu thương!?!?
5 ngày chẳng có ý nghĩa gì cho ngần ấy chờ đợi, cho ngần ấy tiếng kim đồng hồ rọi thằng vào tim, xót xa thế!?
5 ngày cũng chẳng làm sao cho vơi hết đi, cũng chẳng làm sao cho rơi 1 giọt nước mắt!!! Nhưng...5 ngày... đủ để mình biết sự tồn tại của mình gắn liền với nó quá nhiều.
Dường như mình ngộp thở, dường như mình không thể nào thở nổi. Dường như tất cả đổ sụp xuống. Phũ phàng tơi xót lòng. Mình
trở nên quá đỗi... đáng thương hại! Trở nên gai góc và đầy những cảm xúc trơ ra như đá! Trở nên lố bịch trong từng câu nói, cử chỉ, hành
động!
Tất cả chỉ chờ... chờ... chờ ... chịu đựng rồi... 1 mình, lại 1 mình?! X năm, X năm mình dựa vào đó để sống! Để biết mình có ý nghĩa thế nào trên cuộc đời này.

X năm. Dựa vào đó mình cứng rắn, chai lỳ là vậy. Nhờ vào đó mình mạnh mẽ, gồng mình lên... để sống!
X năm... nhờ vào đó mình sáng suốt, mình suy nghĩ chín chắn.
X năm... để biết hi vọng cao quí như thế nào.
X năm... để biết giá trị tồn tại của mình!
X năm... để biết, biết sự quí giá của gia đình!
X năm... để học cô đơn, học yêu thương, học chờ đợi, học khóc, học cười, học ngã, học đứng lên, học quí trọng, học.. tan vỡ.
X năm... để to lớn hơn những gì mình nghĩ.
X năm... để chật vật bước về nhà sau những buổi mưa nắng, để nở nụ cười 1 mình trong gương! Và... 5 ngày... 5 ngày không sống... 5 ngày chết lặng! Tồn tại vô hồn.
Cứ cố khóc, cứ cố cười! Cứ cố giả vờ như trái đất vẫn đang quay, tim vẫn đang đập, vẫn đang thở. Cố giả vờ như nắng vẫn lên mỗi ngày và mưa rồi mai sẽ tạnh...


Tự nhiên thấy buồn... Tay lạnh cóng, nhức nhối.!
Trời vào đêm... nước mắt đang rơi. Ôi! Lạy Chúa! Con khóc được rồi.!!??


Cố! Cố! Cố!


Cố găng tỏ ra mọi chuyện vẫn ổn!
Cố gắng tỏ ra như mọi sự vẫn yên lành!
Và cười như đang hạnh phúc!
... an ủi như có một trái tim bao la!
... hỏi han như tấm lòng vẫn còn rộng mở!
... thông cảm, để ý, dặn dò, nhắc nhở, quan tâm...
hát như tâm hồn còn tươi rói!


Ngần ấy thời gian quen ở cạnh người khác và đôi khi tự nhủ mình sẽ chẳng cần ai! Đôi khi tự mách lòng mình sao lại quá hở hững với chính mình, cứ bôn ba, nghĩ ngợi, lo lắng cho những ai ai vậy!


Người ta quá quen gọi tên mình những lúc người ta buồn, người ta đau khổ, người ta thất vọng.
Người ta quá quen đến cái giọng mình trong điện thoại, quá quen những tin nhắn mình an ủi.
Người ta quá quen kể chuyện buồn/bực mình cho mình nghe!
Để... mình nghe người ta nói, để mình khuyên người ta nghe, để mình chia sẻ với người ta, để chìa vai cho người ta khóc, để nắm tay người ta thật chặt, để mình mua quà an ủi, để mình viết thư dặn dò...!
Người ta đã quá quen với 1 mình luôn hững những nỗi ưu phiền, quá quen kể đi kể lại những câu chuyện không bao giờ dứt!
Người ta đã quá quen với 1 mình quá vững chãi, đủ kiên nhẫn lắng nghe, đủ hiểu để khuyên răn, rằng mình mạnh mẽ, rằng mình...


Tay mình lau nước mắt cho bao nhiêu người? Có ai từng lau nước mắt của mình?!
Với người khác, mìh không biết khóc!?
Mình đã từng chạy lung tung, vội vã vì bao nhiêu người? Đã ai vội chạy đến bên mình?!
Mình đã từng nghĩ, lo lắng cho bao nhiêu người?! Nhưng có ai nghĩ đến cảm giác, cảm xúc, suy nghĩ của mình? có ai lo lắng cho mình?! Thậm chí còn cho rằng đó là lỗi của mình, cho rằng mình đáng bị như thế này như thế kia hay đòi hỏi mình phải đối xử với người khác như thế này như thế khác...
Mình có bao nhiêu bạn?! Nhưng ai là bạn mình?!


Người ta nhởn nhơ trên nỗi buồn của mình, vô tư như rằng đối với mình nỗi đau không tồn tại hay có cũng biến mất ngay thôi.
Vậy lúc người ta đau, người ta kêu gào, khóc lóc, kể lể với mình. Ai thương?!
Con người là ích kỉ, ích kỉ nên chỉ thíc nghĩ đến bản thân mình!
Người ta vẫn nghĩ mình là cái j?! là đồ chơi, sọt rác, thùng nước gạo! À không!

"Người của quần chúng" Người ta sẽ lại đi thanh minh






    • Rằng vì mình quá cứng
      rắn, không bao h cho người khác biết chuyện
    • Rằng tại vì người ta
      không biết nói gì, khuyên gì và cho rằng chỉ có mình mới giải quyết được
      mọi việc.
    • Rằng tại vì lúc nào
      mình cũng giấu giếm.
    • Rằng mình quá qan tâm đến người khác, rằng toàn đi lo chuyện người khác, chuyện của mình thì ko lo...
    • ...v.v..v...v..







Và cuối cùng đó lại là lỗi của mình!



Cười khẩy vào cuộc sống!
Hạnh phúc là một lời nói dối.!



Người ta vẫn đang cho rằng người ta lo lắng cho mình, vẫn đang nghĩ rằng người ta sẽ thế này, thế kia. Trong đầu sẽ là nó lại làm sao nữa?! =,=



Cứ ước mình ra vào không khí!
Giờ này thấy ngộp thở vì quá nhiều áp lục. Từ nhiều phía, nhiều chuyện!
Nhất là từ chính bản thân mình!



Mình lại cố gắng cười
Lại cố gắng an ủi, che chở, quan tâm...
Sẽ có người nói là chả cần nữa đâu, chả thèm...
Để mình lại cố gắng bấm môi "Không sao đâu", "không có gì"...




Nhiều lúc cảm giác như bị bỏ rơi...
Và như lúc này, có nỗi cô độc rất lớn, rõ ràng. Thấy mình tồn tại ngược hướng!
Và thấy tim mình tan ra như mảnh gương vỡ, đâm ngang xiên xẹo còn mình là 1 chiếc hộp - 1 chiếc hộp đẹp - chiếc hộp đựng những mảnh vỡ!
Không thể làm cho lành lặn mà chỉ còn cách chứa đựng nó, những mảnh vớ của cuộc đời rơi, loảng xoảng trong hộp. Của mình và của người khác.!
Thi thoảng thấy đau!!!
Nhưng... Muốn tồn tại và tự hào vì sự tồn tại của mình như ngọn nến, cháy là sống! Sống là đau! Nhưng sáng, sáng soi hi vọng cho bóng đêm bớt lo sợ, sáng trong lòng người khác!
5 ngày, có quá ngắn để thấy thiếu anh, em vẫn còn ý nghĩa để sống?!
Trước em sống vì anh, giờ em sống cho cả thế giới!
5 ngày, có quá ngắn, để thấy cuộc sống lọt thỏm nơi không anh, bỗng sáng vì e tự chiếu sáng nó!
5 ngày, có quá ngắn, để thấy tình yêu bỗng trở nên vô nghĩa lạ thường!



Dù đôi lúc trong nỗi đau vẫn mong có ai đó bên cạnh, đôi lúc khóc vẫn mong có người ôm mình, để mỗi lúc sang đường có ai nắm tay thật chặt, để sẽ không phải lang thang một mình, để được cảm thấy mình quan trọng nhất định với ai đó
Để có người nghe em nói, nghe em cười, nghe em hát!!!
Có người hiểu em, quan tâm tới em, nói với em rằng hãy cứ khóc đi cô bé, hãy cứ gào thét đi cô bé, nói cho anh biết những gì đang làm em đau, anh sẽ lắng nghe em và ôm em vào lòng ! ...



Nhưng ở đâu?!



Ở nơi nào có thứ bình yên xa xỉ ấy?!
Em sẽ mua nó bằng những mảnh vỡ của mình! happy
Ở đâu có sự an toàn mang nghĩa Hạnh Phúc!?



-­°- Em kiệt sức dừng ở chốn không người. Khóc thật to. Và đừng lên!


Tiếp tục chiến đấu với cuộc đời mình.
Với vũ khí là nụ cười, tự tin, và tâm hồn sáng rực, lòng yêu thương mãi mãi.


Em- Kiên Cường!

Em - còn đứng bao lâu trên con dốc mang tên Hạnh Phúc?!
Dốc quá tuột tay em đánh rơi mất rồi?!
À không! Em có đánh rơi gì đâu?!
Mải nuối tiếc về quá khư xa vời, ảnh ảo lung linh!!!



Con dốc tình cao hơn hay con dốc Hạnh Phúc?!
Dù gì thì gì, vẫn phải leo cả hai!



Em ngã nhoài, nhưng vực còn ở xa lắm!



Ôi cuộc đời em dài bao lâu, có bao nhiêu những vui buồn như thế ?
Ai biết em chịu những j, ai biết em yêu đến đâu của con tim?
Ai biết em cười thật hay giả vờ!
Ai biết thời gian còn bao lâu để quay trở lại và bắt đầu lại từ đầu?!
...
Tất cả chỉ là phỏng đoán, nhưng cứ tin mọi điều sẽ "đầy"!
Tràn như yêu thương sẽ ở lại trong em!



Cứ tin là mình sẽ vượt qa hay đã vượt qa dù chẳng biết là mình đã ngậm bao nhiêu phần nỗi đau!



______________________
Mối tình đầu của ROMEO là MOLISSA chứ không phải là JULIET!


_________


Tất cả!
Vẫn đang ở phía trước,
Cứ nhắm mắt mà mơ rằng
Mình đang tiến lên phía trước.
và,
mình sẽ nhìn thấy
Tất Cả!

Em đang ở đây. 1 mình. Lắng nhìn người khác cười, lắng nghe họ hạnh phúc,
Và anh cũng vậy. Vui vẻ, tràn trề sức sống, với niềm đam mê cháy bỏng cho cuộc đời mình
Em biết, em tự nhận. Mình sai.! Mình ngốc.! Mình lố bịch.!
Nhưng em thấy chúng có là gì? Vì em yêu anh,.......................
Em sẽ vẫn ở đây. Cố gắng TỰ MÌNH vượt qua mọi việc.
Ngóng nhìn theo bước chân anh tới thành công.
Liệu có khi nào anh tự hỏi :" Em ở đâu ... ?"


Em ở đây, nơi lần đầu chúng ta gặp mặt.
Trái đất hình tròn, và biết đâu 1 ngày nào đó. Gặp mặt.
Em sẽ lại được kể cho anh nghe, mình đã mạnh mẽ tới nhường nào.
Vượt qua những trông gai ra sao? Đã phạm phải những lõi lầm khó tha thứ.!?
Tuy vậy, với anh, em vẫn là cô bé.




Dẫu biết rằng, chính em đang mơ ... .!
sunflower36
sunflower36
Sinh viên năm 3
Sinh viên năm 3

Nữ Gemini Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 184
Age Age : 32
Đến từ Đến từ : http://360.yahoo.com/crystal_tear8868
Điểm Điểm : 6
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by o^.^o Nhú_péo o^.^o Sun Jul 06, 2008 10:20 pm

::: , ôi.....
avatar
o^.^o Nhú_péo o^.^o
Cháu thủ tướng
Cháu thủ tướng

Nữ Capricorn Horse
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 240
Age Age : 33
Đến từ Đến từ : \
Trạng thái Trạng thái : Ko cần ng yêu
Điểm Điểm : 3
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by Hải Long Mon Jul 07, 2008 8:25 am

tâm trạng vừa thôi mấy cô bé, tớ còn hok sao nữa là bọn ấy
Hải Long
Hải Long
Siêu Nhân
Siêu Nhân

Nam Capricorn Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 643
Age Age : 32
Đến từ Đến từ : 360.yahoo.com/visihasasuke.lu
Trạng thái Trạng thái : Ko cần ng yêu
Điểm Điểm : 2
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by hongminh Mon Jul 07, 2008 9:28 am

:222:
hongminh
hongminh
Cháu thủ tướng
Cháu thủ tướng

Nam Libra Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 132
Age Age : 32
Điểm Điểm : 11
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by sunflower36 Tue Jul 08, 2008 2:02 am

hihi, ôi, ai cũng tưởng mình tâm trạng kìa ^___________^
đùa chứ tớ cop từ blog của 1 bạn đấy rolling on the floor
cái đầu của tớ làm sao mà nghĩ ra dc những thứ đó, cùng lắm là nghĩ dc về vài vấn đề quan trọng như ăn ngủ nghỉ thôi ^_____________^ :34::
sunflower36
sunflower36
Sinh viên năm 3
Sinh viên năm 3

Nữ Gemini Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 184
Age Age : 32
Đến từ Đến từ : http://360.yahoo.com/crystal_tear8868
Điểm Điểm : 6
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by Hải Long Tue Jul 08, 2008 9:25 am

tớ đoán vẫn là một cô bé nào đấy , chứ tớ có bảo ấy tâm trạng đâu nhỉ
Hải Long
Hải Long
Siêu Nhân
Siêu Nhân

Nam Capricorn Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 643
Age Age : 32
Đến từ Đến từ : 360.yahoo.com/visihasasuke.lu
Trạng thái Trạng thái : Ko cần ng yêu
Điểm Điểm : 2
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by Sao Mai Tue Jul 08, 2008 11:11 am

khéo nhỉ , lúc nào cũng nói kiểu lấp lửng
Sao Mai
Sao Mai
Sinh viên năm 2
Sinh viên năm 2

Nữ Leo Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 151
Age Age : 32
Đến từ Đến từ : thế giới ảo
Điểm Điểm : 2
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by x:x: Kem :x:x Mon Jul 14, 2008 6:28 am

lưỡi bạn ý được làm bằng caosu xịn đấy :::
Tớ đảm bảo là bọn ấy cũng tâm trạng bỏ xừ, có khi còn hơn bọn tớ ý chứ, nhưng chẳng qua là giỏi che giấu thôi :P
x:x: Kem :x:x
x:x: Kem :x:x
Sinh viên năm 3
Sinh viên năm 3

Nữ Aries Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 189
Age Age : 33
Đến từ Đến từ : ngôi nhà hạnh phúc
Trạng thái Trạng thái : Chưa có ng yêu
Điểm Điểm : 3
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by Hải Long Mon Jul 14, 2008 10:30 am

bắt đầu chém tớ rồi đấy
Hải Long
Hải Long
Siêu Nhân
Siêu Nhân

Nam Capricorn Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 643
Age Age : 32
Đến từ Đến từ : 360.yahoo.com/visihasasuke.lu
Trạng thái Trạng thái : Ko cần ng yêu
Điểm Điểm : 2
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by x:x: Kem :x:x Tue Jul 15, 2008 6:15 am

Hải Long đã viết:bắt đầu chém tớ rồi đấy
không hề chém, nói oan cho tớ rồi :Cry::
x:x: Kem :x:x
x:x: Kem :x:x
Sinh viên năm 3
Sinh viên năm 3

Nữ Aries Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 189
Age Age : 33
Đến từ Đến từ : ngôi nhà hạnh phúc
Trạng thái Trạng thái : Chưa có ng yêu
Điểm Điểm : 3
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by Hải Long Tue Jul 15, 2008 7:16 am

lưỡi ai lại làm bằng cao su chứ, hix không chém thì là chặt gió vậy
Hải Long
Hải Long
Siêu Nhân
Siêu Nhân

Nam Capricorn Goat
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 643
Age Age : 32
Đến từ Đến từ : 360.yahoo.com/visihasasuke.lu
Trạng thái Trạng thái : Ko cần ng yêu
Điểm Điểm : 2
Thanks Thanks : 0

Về Đầu Trang Go down

Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn Empty Re: Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết